Saturday, May 17, 2008

Tháng năm này trời đất đau thương!



Vậy mà suốt cái tháng 5 định mệnh ở trong tù, vật duy nhất giúp tôi biết được tin tức bên ngoài là chiếc đài cổ lỗ sĩ của trại tù. Cứ đến hẹn lại lên, một ngày quản giáo vặn lên cho nghe 3 lần, mỗi lần 30 phút, sáng, trưa và chiều. Khốn nỗi hễ bật lên là nghe ca khúc viết về người, là thơ ca ngợi người, nhàm chán đến rát tai, đến mức một người kỵ vía bác, từng viết cả tập sách để lột bỏ huyền thoại Hồ Chí Minh như tôi, dù bịt tai không muốn nghe cũng bị nhồi nhét đến thuộc lòng...
Đọc tiếp...